Mười Năm Tử Biệt

(Nguyên bản)
Gió hú chiều nay lộng đỉnh trời
Miền quan ải lạnh, lạnh hồn tôi
Chung quanh triền núi đầy mây phủ
Trước mặt dòng sông lặng lẽ trôi
Phong cảnh tạc thành tranh thủy mạc
Thiên nhiên hòa với mộng xa vời
Mới đây ngày ấy cùng vui bước
Mà đã mười năm tử biệt rồi.

(Phiên bản gò câu ép chữ sửa thành Chính Vận nhưng vô hồn, vô cảm)

Gió hú chiều nay lộng đỉnh đồi
Đêm về khí lạnh, buốt hồn tôi
Quanh đèo dãy núi mây giăng phủ
Trước mặt dòng sông nước lặng bồi
Thắng cảnh như phông tranh thủy mạc
Thiên đình tựa giấc mộng xa xôi
Ngày xưa chốn nọ cùng vui bước
Thế đã mười năm tử biệt rồi.

Phạm Doanh

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.